XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Ác ma tổng tài, anh hổn đản


phan 15

 დ Chương 105 დ
 Theo ngón tay của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm quả thật thấy điện thoại tuỳ ý để
 trên bàn , anh đi lại cầm điện thoại , rồi để lên lỗ tai chỉ nghe tiếng " Tút Tút Tút"
 liên tiếp ..
 Thấy Tư Đồ Viêm nhíu mày , Lâm Khả Tâm một bên giải thích nói: " Chắc là đối
 phương thấy em không nói gì nên đã cúp điện thoại rồi đi?"
 "Đối phương là ai?" Tư Đồ Viêm dùng mồm miệng thẩm vấn phạm nhân .
 Lúc này , Lâm Khả Tâm không suy nghĩliền nói ra: " Là . . . . . .mẹ em ! Em nghe
 nói sức khoẻ của mẹ không tốt nên em gọi điện hỏi thăm mẹ sao thôi"
 "A? Thật không?" Tư Đồ Viêm nhíu một bên mày " Nhưng em nghe ai nói là sức
 khoẻ của mẹ em không tốt?"
 Chán ghét , Tư Đồ Viêm cái người này cứ nhưtrinh thám , sao năng lực tốt vậy a?
 Lâm Khả Tâm cúi đầu , xoắn xuýt tay , không biết nên tìm cớ thế nào: " Này. . . . .
 .Cái này. . . . . .Mẹ em. . . . . .A đúng rồi mẹ em báo mộng tới mẹ nói sức khoẻ mẹ
 không tốt muốn em gọi cho mẹ"
 Nghe cái cớ của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm có loại dở khóc dở cười , thiệt là, cái
 lời nói dối giở tệ vậy mà cũng dám nói ra? Cái gì mà báo mộng? Cô xem anh là
 đứa trẻ 3 tuổi sao?
 "Không quan hệ , em nói em không nói dối , chỉ cần gọi lại sẽ biết ngay." Tư Đồ
 Viêm nói xong ấn điện thoại và loa ngoài sau đó đưa cho Lâm Khả Tâm .
 Cô biết chính mình nói dối kết quả sẽ thảm nhưng điều cô lo hơn là người bắt
 máy sẽ là ai đây? Đã biết bình thường cô sẽ không dùng điện thoại a. . . . . . Lâm
 Khả Tâm suy nghĩ, nhưng lúc suy nghĩra kết quả thì cô liền cứng người.
 "Alo , Khả Tâm , anh vừa về , em thế nào lại gọi điện đến đây?" Truyền bên kia là
 giọng nói ôn nhu của Cố Thiếu Kiệt , nhưng điều này làm cho cô không thoải
 mái . Cô rụt rè nhìn về phía Tư Đồ Viêm , chỉ thấy sắc mặt anh bình tĩnh làm cô
 sợ tới mức liền cúp điện thoại .
 "Không có gì , em gọi sai rồi , tạm biệt." Lâm Khả Tâm vốn trực tiếp cúp điện
 thoại , nhưng cô sợ Cố Thiếu Kiệt sẽ vì lo lắng mà lại đến đây , kia cô vạn lần
 thảm hơn ..
 Bất quá bây giờ , dù có sao thì hoàn cảnh của cô cũng đã thật tệ rồi .
 "Sao không nói chuyện thêm tí nữa? Chẳng lẽ vì vừa gặp mà không tiếp tục nói
 chuyện sao?" Âm thanh của Tư Đồ Viêm lạnh nhưbăng , mỗi chữ đều làm cho
 những thứ xung quanh dần đóng băng lại.
 " Lâm Khả Tâm , em giỏi lắm , dám thừa dịp tôi không có ở nhà mà đem tình
 nhân đến đây? Em đừng nói với tôi là vô tình anh ta đến đây nha? . . . . . .Nói , em
 và anh đã làm gì? Anh có qua đêm ở đây không?" Tư Đồ Viêm chậm rãi tiến đến
 phía Lâm Khả Tâm .
 Cô liên tục xua tay: " Không phải , em không có tìm anh ấy , là sáng nay anh ấy
 đến tìm em , hơn nữa cũng chưa có làm gì , anh nghe em giải thích. . . . . ."
 Tư Đồ Viêm nghe vậy , túm trụ cổ tay của Lâm Khả Tâm , một lực kéo cô gần sát
 người mình: " Giải thích? Ha , em dám viện cớ mà dùng để nói với trẻ con để giải
 thích cho tôi sao? Em xong đời rồi , bây giờ nói thật cho tôi biết nếu em không có
 tật rụt rịt vì sao lúc tôi hỏi em không nói thật?"
 "Em không có muốn lừa anh nhưng em sợ nói Cố Thiếu Kiệt đến đây anh sẽ tức
 giận." Tuy rằng ngoài miệng Lâm Khả Tâm nói vậy nhưng trong lòng cô cũng
 không khỏi hối hận : sớm biết rằng nói dối anh phát hoả thì cô sẽ chọn nói thật ,
 ít nhất anh sẽ đỡ hơn một chút , còn bây giờ đã vậy cô có nói gì anh cũng sẽ
 không tin.
 Quả nhiên , Tư Đồ Viêm không nhận lýdo của cô: " Sợ tôi phát hoả? Nếu sợ tôi
 phát hoả thì tại sao em dám lén lút gặp Cố Thiếu Kiệt?!"
 "Em không phải lén lút. . . . . ." Lâm Khả Tâm nhịn không được liền phản bác một
 câu.
 "Không lén lút?" Tư Đồ Viêm lạnh lùng "A ——" một tiếng , anh nắm chặt tay nói
 " Không phải lén lút thì gọi là gì? Em nói tôi nghe thử?"
 Biết chính mình càng cãi thì càng tệ nê Lâm Khả Tâm thành thật nói: "Là vầy. . . .
 . .Là sáng nay Cố Ca Ca đến tìm em , anh ấy khuyên em về nhà , nhưng em không
 có về."
 "Hử? Thật không? Vì cái gì mà em không theo anh ta? Không phải em rất thích
 anh sao?" Tư Đồ Viêm ngữ khí châm biếm làm cho Lâm Khả Tâm cảm thấy uỷ
 khuất ..
 Van anh , không phải cô đã chứng minh cô không còn thích Cố Thiếu Kiệt sao?
 Huống chi người bây giờ cô có thích cũng là anh , cớ gì anh cứ không tin cô?
 "Dù sao sự thật cũng là vậy , tin hay không tuỳ anh" Lâm Khả Tâm nén giận nhìn
 anh ,hai môi cắn vào nhau biểu hiện sự không vui.
 Nhưng Tư Đồ Viêm cũng không áy náy , ngược lại còn dùng tay xiết hai bờ má
 của Lâm Khả Tâm: " Tốt lắm Lâm Khả Tâm , có tình nhân làm chỗ dựa , gan của
 em càng lúc càng to ! Tôi còn chưa nổi giận với em , mà em liền không biết xấu
 hổ dùng cách này nói chuyện với tôi?"
 "Cố Ca Ca và em không có gì cả , anh ấy lại càng không phải tình nhân hay tình
 đầu , chỉ là em đơn phương thôi , Tư Đồ Viêm anh không cần lăng mạ em." Lâm
 Khả Tâm bất bình phản bác .
 "Cái gì cũng không có? Em nghĩ tôi sẽ tin sao?" Tư Đồ Viêm nheo mắt lại , cả
 người tản ra một hơi thở nguy hiểm
 Lâm Khả Tâm vẫn vậy , như không chút nào sợ hãi chống lại ánh mắt anh: "
 Trong nhà không phải có camera sao? Nếu anh không tin có thể xem lại , để coi
 em có lừa anh không? Huống hồ nếu em cùng anh ấy đi rồi thì bây giờ anh còn
 thấy được em sao?"
 დ Chương 106 დ
 Thấy bộ dáng tràn đầy tin tưởng của Lâm Khả Tâm , xem ra sự thật đúng là
 không xảy ra chuyện gì huống chi Tư Đồ Viêm cũng đã ít nhiều nói chuyện với Cố
 Thiếu Kiệt , lấy tính cách của Cố Thiếu Kiệt mà nói sẽ không phải dạng người
 trộm đạo , nên anh cũng không tính xem lại băng ghi hình.
 "Được , lần này tôi sẽ bỏ qua cho em nhưng đừng để tôi phát hiện ra em cùng Cố
 Thiếu Kiệt lui tới nữa , nếu còn lần sau thì sẽ không đơn giản nhưhôm nay đâu."
 Tư Đồ Viêm nói xong định xoay người đi nhưng Lâm Khả Tâm gọi lại.
 "Chờ chút."
 "Có chuyện gì sao?" Tư Đồ Viêm không kiên nhẫn quay người.
 Lâm Khả Tâm co rúm lui từng bước: " Có chuyện . . . . . .Em có thể về nhà một
 chuyến không? Vừa rồi Cố Ca Ca nói bệnh cũcủa mẹ em lại tái phát , mấy hôm
 trước còn vào viện , em muốn về thăm mẹ , có được không?"
 Lâm Khả Tâm hơi giương mắt chờ mong câu trả lời của anh , cô vốn tưởng anh
 sẽ đồng ýnhưng có lẽ lại làm cô thất vọng .
 "Không thể." Tư Đồ Viêm chắc như đinh đóng cột nói
 Lâm Khả Tâm trừng to mắt: " Tại sao?"
 "Bởi vì điều này trong hợp đồng đã ghi rõ." Anh thản nhiên trả lời .
 "Nhưng mà. . . . . ." Lâm Khả Tâm cắn cắn môi: " Nhưng hợp đồng là do anh viết ,
 mấy ngày trước anh còn huỷ bỏ , vì sao hiện tại lại không thể?"
 Lâm Khả Tâm càng nói càng kích động nhưng Tư Đồ Viêm lạnh lùng liếc cô một
 cái, cô rúm người không dám hó hé them tiếng nào.
 "Huỷ bỏ một cái? Rõ ràng tôi không bỏ tất cả? Em biết hợp đồng là tôi viết nên
 cái gì huỷ và không huỷ đều nghe theo lời tôi chứ không phải là em."
 Lời nói của anh làm cho Lâm Khả Tâm không thể tin ngẩng đầu lên: " Anh. . . . .
 .Mẹ của em bệnh anh cũng không cho gặp , Tư Đồ Viêm anh có lương tâm
 không?"
 Tư Đồ Viêm cười lạnh: " Tôi khi nào thì nói trong thân thể tôi chứa loại vô dụng
 này? Hơn nữa tốt nhất em nên hiểu rõ hợp đồng là tôi viết nhưng chính em cũng
 kývào hơn nữa đã kýthì không có đường thay đổi. "
 Đúng , anh nói rất phải , hợp đồng là cô ký hiện tại hối hận thì còn được gì?
 Nhưng cô thật sự muốn về thăm mẹ Lâm , nếu cứng không được thì đành mềm.
 "Viêm , mẹ em bệnh rất nặng , coi nhưanh làm việc thiện cho em trở về thăm mẹ
 , em sẽ nhanh quay về đây . . . . . .Van anh , được không?"
 Thấy bộ dạng khẩn cầu của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm có chút dao động nhưng
 anh vẫn bắt buộc tâm mình phải cứng nhưsắt thép: " Không được." Tư Đồ Viêm
 lại chắc như đinh đóng cột nói.
 "Lại là không được. . . . . ." Lâm Khả Tâm hụt hẫng thì thào tự nói , sau đó cô
 ngẩng đầu chất vấn: " Tư Đồ Viêm anh đừng máu lạnh vậy được không? Em chỉ
 là muốn nhìn mẹ một chút thôi , vì cái gì quyền lợi đó cũng chẳng có?"
 Tư Đồ Viêm khinh thường nhìn cô , nếu nhưmẹ của cô không phải Tiểu Tam thì
 có lẽ anh sẽ đồng ýnhưng chỉ cần nghĩ đến mẹ cô là Tiểu Tam anh không có chút
 nào đồng tình , ngược lại còn thấy bà bị vậy rất xứng đáng , đây là báo ứng nên
 nhận ..
 "Sự máu lạnh của tôi đâu phải em chưa từng lĩnh giáo qua? Huống chi em nói về
 nhà thăm mẹ nhưng ai biết sẽ gặp ai?"
 Không cần phải nói , Tư Đồ Viêm đang ám chỉ đến Cố Thiếu Kiệt
 Thấy anh cự tuyệt rồi lại nói xấu cô , trong lòng không khỏi phẫn nộ cùng uỷ
 khuất tới cực điểm , thấy anh định đi , cô chạy tiến lên giang tay ngăn anh lại: "
 Từ từ , Tư Đồ Viêm anh không thể đi nhưvậy , em nói còn chưa xong".
 "Sao? Em muốn nói gì nữa?" Tư Đồ Viêm nhíu mày , đợi cô nói tiếp
 " Tư Đồ Viêm , anh đủ rồi , anh dựa vào cái gì mà nói xấu em và Cố Ca Ca?"
 Tư Đồ Viêm nghe vậy , nheo nheo con ngươi lại: "tôi nói xấu? Chẳng lẽ em dám
 khẳng định em không hề thích Cố Thiếu Kiệt , dù chỉ là một chút?"
 Lâm Khả Tâm nhìn anh , cực kỳ kiên định mở miệng: " Thật ra hôm nay khi thấy
 Cố Ca Ca , em cũng nghĩem sẽ có chút tình cảm với anh ấy , nhưng đợi đến khi
 gặp rồi em mới hiểu ra một chút cảm giác nhưxưa em cũng không còn . Tư Đồ
 Viêm , anh không hỏi vì sao em không về cùng Cố Ca Ca sao? Em sẽ nói cho anh
 nghe."
 Dừng một chút , Lâm Khả Tâm hít sâu một hơi , cô yên lặng nhìn về phía anh: "
 Vì em chợt nhận ra em yêu anh , Tư Đồ Viêm."
 Tuy rằng Tư Đồ Viêm có biết Lâm Khả Tâm thích anh nhưng anh không nghĩtới
 tình cảm sâu đậm nhưvậy , lại còn chủ động nói ra?
 Bởi vì quá đột ngột , lại làm cho Tư Đồ Viêm ——người luôn luôn bình tĩnh trước
 mọi tình huống lại nhất thời sửng sốt , anh không nói gì , trong lòng anh bây giờ
 rất phức tạp .
 Cùng lúc , trong lòng anh vừa kinh ngạc vừa vui sướng nhưng về phương diện
 khác anh lại cực lực khắc chế nội tâm của mình .
 Vì vậy Tư Đồ Viêm hết sức tỏ vẻ bình thường , lạnh lùng đáp lại: " Em đừng
 tưởng dùng mấy câu mật ngọt gian dối này thì tôi sẽ cho em đi gặp mẹ , nằm mơ
 đi."
 Nói xong , anh xoay người vào trong thưphòng , khi cửa đóng lại , Lâm Khả Tâm
 bổ nhào lên sofa khóc rống lên , vì cái gì anh luôn máu lạnh nhưvậy? Vì cái gì
 anh không tin tưởng tình cảm của cô là thật? ...
 Tư Đồ Viêm , anh hỗn đản !
 Quyển 3 : Anh chính là ác ma
 დ Chương 107
 Bên trong thưphòng , Tư Đồ Viêm khoanh tay để trên bàn , khuôn mặt bình tĩnh
 suy nghĩ, anh biết Lâm Khả Tâm không hề nói dối mình , vì cẩn thận nghĩlại
 chính lúc anh vào cô rõ ràng xem anh là Cố Thiếu Kiệt , mới có thể nói ra 「 Anh
 thế nào lại quay lại? 」 , hơn nữa sở dĩcô phải nói dối gọi điện chắc là muốn giấu
 diếm chuyện Cố Thiếu Kiệt tới tìm cô , về chuyện phát lại số điện thoại của Cố
 Thiếu Kiệt chắc là do hôm qua anh bắt cô gọi cho Cố Thiếu Kiệt.
 Bởi vì biết nên lúc nói ra lời nhẫn tâm có chút không đành lòng , thậm chí nhớ
 tới cô tỏ tình anh có một tia vui sướng .
 Ở trong lòng anh nghĩ, từ lúc bắt đầu anh chỉ xem Lâm Khả Tâm là trò chơi , anh
 đối đãi tốt chỉ vì kế hoạch của riêng mình chứ không hề cao hứng , huống chi
 Lâm Khả Tâm chỉ là loại phụ nữ thấp hèn căn bản không xứng đáng với tình cảm
 của anh ..
 Nhưng dù cho anh luôn dặn dò bản thân nhưvậy thì trong lòng cũng không khỏi
 áy náy và vui sướng
 Ýthức được đối với Lâm Khả Tâm không phải là không có tình cảm , Tư Đồ Viêm
 có chút sợ hãi , anh chưa từng nghĩngười đặt bẫy là anh và người rơi vào bẫy
 cũng chính là anh .
 Nghĩvậy , sắc mặt Tư Đồ Viêm trở nên khó coi , anh —— Tư Đồ Viêm sẽ không
 bao giờ đối với Lâm Khả Tâm mà nảy sinh tình cảm , tuyệt đối sẽ không !
 Đúng lúc này , điện thoại của Tư Đồ Viêm vang lên "Alo , Đại Vĩ, có chuyện gì?"
 "Tổng Tài , chuyện anh dặn , tôi đã điều tra được , bọn họ định là ngày mai."
 "Nhưvậy. . . . . ." Tư Đồ Viêm trầm tưtrong chốc lát , sau đó mở miệng nói: "
 Được , tôi biết rồi , tối mai nhớ đến đón tôi."
 "Được thưa Tổng Tài."
 Cúp điện thoại , ánh mắt của Tư Đồ Viêm liền hiện ra một tia tàn ác , kế tiếp sẽ có
 kịch để xem rồi !
 Vì muốn chứng minh bản thân mình không có tình cảm với Lâm Khả Tâm , và
 cũng phòng tránh để điều đó xảy ra mà Tư Đồ Viêm đã quyết định bắt đầu tiến
 thêm một bước trong kế hoạch của mình .
 Mà Lâm Khả Tâm lúc này cũng không hề nghĩcuộc sống tiếp theo của cô sẽ trở
 nên thống khổ nhưvậy ..
 Sáng hôm sau , Tư Đồ Viêm từ trong thư phòng đi ra liền thấy Lâm Khả Tâm
 nằm trên sofa ngủ , tuy mặt cô không còn đọng lại giọt nước mắt nào nhưng nhìn
 đôi mắt xưng húp kia cũng có thể biết tối qua cô khóc thật nhiều.
 Theo bản năng , Tư Đồ Viêm vươn tay xoa xoa hai má của cô , cô liền mở mắt , vì
 vậy anh lật đật rụt tay lại.
 "Viêm? Anh sao lại ở đây. . . . . ." Lâm Khả Tâm xoay người , dụi dụi con mắt
 chưa tỉnh ngủ.
 Tư Đồ Viêm giấu tay ở phía sau , rồi giả vờ bộ dạng lạnh nhưbang: " Vô nghĩa ,
 tôi tất nhiên là kêu em dậy rồi , em nhìn thời gian xem đã rất trễ lại còn ở đây
 ngủ thật ngon , bây giờ tôi phải đi làm nhưng ngay cả điểm tâm cũng chẳng có ,
 Lâm Khả Tâm , em rốt cuộc có biết tự giác là gì không?"
 Tư Đồ Viêm mồm mép răn dạy làm cho Lâm Khả Tâm cảm thấy khổ sở , sự đau
 khổ phát ra từ bên nội tâm , cô còn tưởng anh sẽ ít nhiều có chút tình cảm với cô
 nhưng ai ngờ sau khi cô tỏ tình với anh thì anh vẫn nhưtrước thật lạnh lùng . . . .
 . .Xem ra anh thật không thích cô ...
 Nghĩ vậy , Lâm Khả Tâm nở nụ cười khổ một chút: " Thật có lỗi , em liền đi
 chuẩn bị điểm tâm."
 Lâm Khả Tâm đứng lên chuẩn bị đi vào phòng bếp liền bị Tư Đồ Viêm gọi lại: "
 Không cần nữa , bây giờ em mới làm thì sao kịp nữa? Tôi không ăn."
 Nghe anh nói vậy , Lâm Khả Tâm không hề oán giận mà cô thậm chí phát hiện ra
 thời gian ở chung với anh cưnhiên cô chỉ là nô lệ , bất quá nô dịch của cô không
 phải Tư Đồ Viêm mà là tình yêu của anh .
 Lâm Khả Tâm bỗng có loại nhận thức thật đau , cô xoay người nhìn anh , đợi sự
 phân phó kế tiếp của anh.
 Chỉ thấy Tư Đồ Viêm sửa sang lại quần áo của mình , thản nhiên nói: " Hôm nay
 theo tôi đi dự một cái yến tiệc , chuẩn bị cho tốt một chút , tối tôi phái Đại Vĩtới
 đón em."
 "Đã biết."
 Sau khi Tư Đồ Viêm rời đi , Lâm Khả Tâm không dám chậm trễ liền đi chọn lựa
 trang phục cho tối nay , cô một bên chọn một bên nghi hoặc : Nếu anh không
 thích cô, vì cái gì anh lại muốn dẫn cô tham gia cùng? Giống Cố Ca Ca nói bên
 cạnh anh không thiếu phụ nữ nếu tìm đại một người thì cũng đâu nhất thiết phải
 là cô? Chính anh chẳng những mang theo cô mà lần trước thiếu chút nữa anh đã
 giới thiệu cho giới truyền thông cô là vợ anh rồi . . . . . .Anh thật sự không thích
 cô sao?
 Nghĩvậy Lâm Khả Tâm bỗng nhớ đến biểu hiện không được tự nhiên của anh ,
 mỗi lần anh đối xử tốt với cô , anh chẳng những kiên quyết không thừa nhận mà
 thái độ còn thay đổi 180 độ , trở nên lạnh nhưbăng , giống nhưmuốn che dấu
 cái gì đó. . . . . .Hay là lần này cũng vậy? Thật ra là anh thích cô nhưng vì không
 muốn thừa nhận?
 Sự suy đoán này làm cho tâm tình của Lâm Khả Tâm trở nên tốt hơn một chút ,
 lòng cô ngọt ngào hơn.
 Đúng cô phải thật xinh đẹp để tham gia tiệc đêm nay .. Cố lên !
 Sau đó , Lâm Khả Tâm mở tủ đồ lấy ra chiếc váy màu trắng , bởi vì trước đây khi
 cô mặc cái này Tư Đồ Viêm liền trở nên sửng sốt .
 Thật ra lúc trước khi mua quần áo , cô không nghĩsẽ mua cái này bởi vì cô nhớ rõ
 Hách Sa Sa cũng có một cái giống vậy , hơn nữa còn là chiếc váy Hách Sa Sa rất
 thích , nhưng sau khi thấy ánh mắt kinh diễm của Tư Đồ Viêm cô lựa chọn ngay.
 დ Chương 108
 Lâm Khả Tâm tự khuyên bản thân mình : Bình thường cũng không gặp Hách Sa
 Sa nên mặc thế nào cũng không sợ đụng hàng huống chi Hách Sa Sa tính tình tốt
 nhưvậy dù cho có thì chắc sẽ không giận cô, vì vậy Lâm Khả Tâm liền vui mừng
 mặc lên người .
 Đợi cho đến tối , Lâm Khả Tâm đợi Tư Đồ Viêm nhưng người đến là Đại Vĩ .
 "Lâm Tiểu Thư, cô chuẩn bị xong chưa? Tổng Tài kêu tôi đến đón cô."
 Lâm Khả Tâm hướng nhìn ra cửa xe nhưng không thấy bóng dáng Tư Đồ Viêm: "
 Người khác đâu? Không tới sao?"
 Đại Vĩbiết người Lâm Khả Tâm nhắc tới là Tư Đồ Viêm nên anh một bên mang
 cô lên xe một bên giải thích nói: " Tổng Tài có chút việc phải làm nên tôi sẽ đón
 cô đến công ty rồi cùng nhau đến tiệc."
 "Àh. . . . . ." Lâm Khả Tâm ngồi ở ghế sau có chút thất vọng hồi đáp.
 Cô vốn mong chờ Tư Đồ Viêm thấy cô mặc đồ rồi sẽ khen , không ngờ tới bóng
 dáng của anh cũng chẳng thấy đâu.
 Có lẽ thấy Lâm Khả Tâm hụt hẫng nên Đại Vĩliền an ủi: " Lâm Tiểu Thư, hôm
 nay cô ăn mặc thật xinh đẹp , đợi lát nữa Tổng Tài thấy cô khẳng định sẽ đem
 công tác ném sang một bên ngay , cô không cần mất hứng."
 Nghe Đại Vĩkhuyên mình , Lâm Khả Tâm có chút ngượng ngùng , chẳng rẽ tình
 cảm của cô đối với Tư Đồ Viêm rõ ràng vậy sao? Ngay cả người khác đều có thể
 nhận ra? Khó trách ngày đó Cố Ca Ca một mực nói chính bởi vì cô đã yêu Tư Đồ
 Viêm nên mới không muốn rời bỏ anh mà đi.
 Một lát sau , xe tới công ty của Tư Đồ Viêm , Đại Vĩdẫn Lâm Khả Tâm vào trong:
 " Lâm Tiểu Thưxin theo tôi , văn phòng Tổng Tài ở tận cùng của lầu 8."
 Lâm Khả Tâm theo Đại Vĩra thang máy , bước tới phía trước văn phòng của Tư
 Đồ Viêm , nhìn ở cửa cô liền thấy anh .
 Bên trong phòng , Tư Đồ Viêm ngồi trước bàn , sắc mặt uy nghiêm , nhất cử nhất
 động đều mang theo một cỗ tự tin của vua chúa , tuy rằng cô không nghe anh nói
 gì nhưng nhìn lên hình chiếu cũng có thể thấy những số liệu phức tạp , mà nhìn
 thêm bộ dạng chỉ trích của Tư Đồ Viêm trong lòng cô nhất thời không hề oán
 giận mà trở nên sùng bái anh .:
 Khó trách phụ nữ đều thích đàn ông thành công , không thể không nói lúc làm
 việc anh rất có mị lực ..
 Thấy Lâm Khả Tâm dừng lại , Đại Vĩtheo ánh mắt của cô sau đó chủ động giải
 thích " A, đây là phòng họp , Tổng Tài hiện tại đang họp ,Lâm tiểu thưtrước theo
 tôi đến văn phòng của Tổng Tài ngồi chờ , lối này."
 "Được ."
 Lâm Khả Tâm lưu luyến nhìn anh một cái sau đó theo Đại Vĩvào văn phòng .
 "Lâm Tiểu Thưcô đợi một chút , chờ khi cuộc họp chấm dứt Tổng Tài sẽ đến văn
 phòng tìm cô." Đại Vĩxong công việc liền ra ngoài , bên trong chỉ còn lại Lâm Khả
 Tâm .
 Lâm Khả Tâm ngồi ở bàn làm việc của Tư Đồ Viêm , xoay tròn ghế nhìn bố cục
 văn phòng , tuy rằng văn phòng của anh rất lớn nưng bố trí lại đơn giản , cơhồ
 không hề lạnh lẽo như chủ nhân của nó , xem xong một vòng , Lâm Khả Tâm
 quay lại bàn làm việc , những văn kiện trên bàn làm cho cô nhíu mày .
 Trời ạ , đồ đạt loạn xạ thế này , Tư Đồ Viêm thế nào sẽ dễ dàng tìm ra những gì
 mình muốn? Vừa vặn không có gì làm , vì thế Lâm Khả Tâm liền chủ động giúp
 anh thu dọn một chút .
 Bởi vì biết Tư Đồ Viêm sắp xếp thế nào hơn nữa bình thường khi ở nhà thư
 phòng của anh đều là do cô dọn dẹp nên việc này rất dễ dàng nhưchạy xe trên
 đường quen .
 Lâm Khả Tâm một bên xem tiêu đề văn kiện một bên phân loại , sau một lút đống
 hỗn độn liền thành 2 , 3 chồng khác nhau , nhưng đến khi cô nhìn tiêu đề tiếp
 theo thì cả người liền cứng lại —— 【TưLiệu Cá Nhân của Lâm Khả Tâm】?!
 Cái gì? Tưliệu của cô? Mang theo một chút khẩn trương cùng sợ hãi , cô nhanh
 nhìn sơqua
 " Lâm Khả Tâm , nữ. . . . . ."
 Nhìn thấy những dòng thông tin về mình chuẩn xác , thậm chí còn rất rõ ràng ,
 Lâm Khả Tâm cảm thấy sự bất an trong lòng càng lúc càng lớn , cô cảm giác tay
 mình thật lạnh , đến một lúc sau vẫn không khỏi run rẩy .
 Tư Đồ Viêm vì sao lại tìm tưliệu này? Mà anh tìm lúc nào? Là sau khi cô và anh ở
 chung? Hay sau khi kýhạ khế ước? Hay trước khi 2 người phát sinh quan hệ đã
 có rồi?
 Lâm Khả Tâm suy nghĩ, ngoại trừ cái thứ nhất có thể tính , dù sao khi cô đã kí
 hợp đồng thì mặc kệ anh hỏi gì cô đều thành thật trả lời , không nhất thiết phải
 đi tìm tưliệu về cô nhưvậy a ! Nhưng về phần thứ 2 , thứ 3 cô nghĩkhông rõ ràng
 lắm.
 Mà Lâm Khả Tâm quan tâm nhất là anh tìm tưliệu của cô làm gì? Nhưng cho dù
 không biết anh định làm gì thì cô vẫn hiểu đó là chuyện không tốt .
 Đúng lúc này , âm thanh mở cửa vang lên doạ Lâm Khả Tâm nhảy dựng , trong
 lòng cả kinh , bật người nhét tài liệu của mình vào trong đống tài liệu kia .
 Tư Đồ Viêm đi vào văn phòng , liền thấy Lâm Khả Tâm không nhúc nhích nhìn
 chăm chú anh , trong mắt mang theo tia kích động.
 "Em khẩn trương cái gì?" Tư Đồ Viêm vừa hỏi vừa đi đến bàn làm việc.
 Lâm Khả Tâm liên tục lắc lắc đầu: " Không có gì , chỉ là anh vào đột nhiên nên
 giật mình thôi."
 "Emvừa rồi làm cái gì? Chỉ việc mở cửa mà cũng doạ em vậy sao?" Tư Đồ Viêm
 nói xong , liếc nhìn bàn làm việc , anh phát hiện ra văn kiện đang thu dọn một
 nữa , bất quá điều này cũng không làm anh cao hứng mà còn thâm trầm: " Lâm
 Khả Tâm , ai cho em đụng đến bàn làm việc của tôi?"
 Tuy rằng bình thường anh cũng thường xuyên phát giận nhưng sau khi phát hiện
 văn kiện bị cô đụng vào thì cô mới chợt nhận ra có lẽ một chút cô cũng không
 hiểu anh , mà sự xa lạ này làm cho cô thật sợ hãi .
 Lâm Khả Tâm sợ sệt :"Em. . . . . .Em thấy bàn lộn xộn nên muốn thu dọn một
 chút , dù sao ở nhà cũng là do em thu dọn . . . . . ."
 "Ở nhà là ở nhà còn văn phòng của tôi không cần em lắm chuyện xen vào." Tư Đồ
 Viêm sở dĩtức giận nhưvậy và anh không muốn Lâm Khả Tâm biết anh điều tra
 tưliệu của cô , vì để đảm bảo an toàn anh vội đem cô ra khỏi văn phòng . Sau đó ,
 Tư Đồ Viêm một phen túm trụ cổ tay của Lâm Khả Tâm .
 "A!" Lâm Khả Tâm sợ tới mức kêu lên: " Anh , anh định làm gì?"
 Tư Đồ Viêm nheo nheo con ngươi: " Lâm Khả Tâm , em mất trí nhớ sao? Chẳng
 lẽ em quên mình đến đây là vì tham gia tiệc? Còn nữa, tí có tới hội trường đừng
 ngạc nhiên , doạ người."
 Nếu bình thường cô có thể chống đối anh thì bây giờ một chút tâm tình tranh
 luận cũng chẳng có "Ờ."
 Cứ nhưvậy , Lâm Khả Tâm tuỳ ý để anh túm lên xe.
 Dọc đường đi , hai người không ai nói gì , Lâm Khả Tâm cảm giác thật hoảng
 loạn , cô không thể nghĩthêm điều gì , cô trộm quay đầu thoáng nhìn anh .
 Nhưng biểu tình của anh vẫn lạnh lùng nhưtrước , làm cho cô cảm giác anh đang
 có âm mưu gì , thật đáng sợ . . . . . .
 Lâm Khả Tâm cúi đầu , mày ninh khởi , thật lạ , rốt cuộc anh điều tra cô làm gì?
 Kế hoạch của anh là gì? Cuối cùng thì còn bao nhiêu việc cô không biết? Hơn nữa
 nếu nói này hết thảy là kế hoạch của anh thì có phải chuyện cô làm vỡ bình hoa
 cũng là trong kế hoạch đó? Mục đích chính là để cô kí vào khế ước?
 Nghĩvậy , trong đầu của Lâm Khả Tâm chợt nhớ lúc Tư Đồ Viêm nửa đường đi
 ra phòng khách lấy bánh mì. . . . . .

დ Chương 109
 Đúng rồi , Lâm Khả Tâm thấy có chỗ là lạ nhưng vì không rõ nên yên tĩnh tưởng
 tượng , cô mới hoàn toàn hiểu được ——Khi đó cô còn tưởng anh để bánh mì
 trong phòng khách là cho tiện , nhưng ngẫm lại sau khi cô về ở với anh , căn bản
 anh chưa bao giờ đem bánh mì đặt trong phòng khách , một lần cũng không !
 Chả trách khi đó cô còn nghi hoặc làm sao lại vỡ bình hoa? Lúc cô đi vào cơ bản
 không thấy nó ..
 Lâm Khả Tâm đoán : bình hoa là do lúc Tư Đồ Viêm đi lấy bánh mì mà đặt vào ,
 mục đích là để cô làm bể đi , mà anh thừa hiểu gia cảnh của cô nên chỉ có vậy mới
 có thể thoả hiệp kýhạ vào khế ước . . . . . .
 Cô càng nghĩcàng thấy sợ , rốt cuộc anh bày ra trăm phương ngàn kế chính là vì
 cái gì? Vì tiền?
 Nhưng không thể , Tư Đồ Viêm rất giàu huống chi anh điều tra cũng biết cô
 không có tiền ... Vì sắc? Cô không phải là mỹ nữ , huống gì bên cạnh anh cũng
 không thiếu phụ nữ hơn nữa trong đó còn có các Đại Tiểu Thưgia cảnh rất tốt ,
 dáng người nhưngười mẫu , thanh danh vang dội ... nếu cô là đàn ông chắc cô sẽ
 không chọn chính mình . . . . . .
 Vì sinh cục cưng? Làm ơn , này không phải phim truyền hình , hơn nữa chính cô
 cũng không phải diễn viên nữ chính trong phim 【Số phận đã định anh yêu em】
 , nếu muốn tìm người sinh cục cưng Tư Đồ Viêm hẵn sẽ tìm ra cái gien tốt , hoặc
 là không muốn vợ trói buộc thì cũng có thể tìm người mang thai dùm . . . . .
 Lâm Khả Tâm đem tất cả suy nghĩlại một lượt, nhưng rồi không có cái nào là có
 khả năng, điều này làm cho cô bị xoay vào trong mê hoặc , nếu chính cô kí khế
 ước mà không có lợi cho anh, nhưvậy anh làm gì phải lập ra một kế hoạch phức
 tạp nhưvậy?
 Ngay tại lúc Lâm Khả Tâm còn chưa nghĩra , chợt nghe âm thanh lạnh lùng của
 Tư Đồ Viêm bên cạnh " Còn ngây ngốc gì nữa? Không mau xuống xe?"
 "A , à , phải." Lâm Khả Tâm phục hồi tinh thần bước xuống xe nhìn hội trường
 trước mặt , lần này tuy rằng kiến trúc không giống bên công ty của Tư Đồ Viêm
 nhưng bố trí cực kì tinh xảo , vườn hoa làm tâm điểm , bốn phía đầy hoa hồng
 màu đỏ , màu hồng , hai cửa màu trắng áp đá hoa cương , cột rào đều được mang
 ruybăng màu hồng , trong đại sảnh , âm thanh hoà cùng tiếng cười truyền ra làm
 cho tâm tình Lâm Khả Tâm trở nên thưthái hơn..
 Quên đi , cho dù hỏi Tư Đồ Viêm nguyên nhân là gì thì anh cũng sẽ không nói ,
 hơn nữa bình thường anh đối xử với cô cũng không quá tệ , nói không chừng do
 cô suy nghĩnhiều thì sao? Huống chi nếu nhưcô muốn thì bên cạnh anh cũng
 không ngại gì , đâu cần phải sợ?
 Nhưng những gì Lâm Khả Tâm nghĩlà quá mức đơn giản.
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33 end
Phan_Gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .